Kết quả tìm kiếm cho "mâm cỗ xưa"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 540
Nếu cuối tuần muốn đổi gió, tour du lịch sinh thái 1 ngày Châu Thành – Tắc Cậu (tỉnh An Giang) sẽ là trải nghiệm đáng nhớ.
Tập tành cắm hoa để có thú vui thư giãn sau những giờ làm việc căng thẳng, thành phẩm khéo tay của chị Nguyễn Thị Thanh Thủy, xã Phú An (tỉnh An Giang) được nhiều người chú ý, đặt hàng và trở thành “nghề tay trái” đầy thú vị.
Có những buổi chiều về ngang xã Giồng Riềng (tỉnh An Giang), gió thổi ngang cánh đồng, hương riềng bay thoảng qua, gợi nhớ bao điều tưởng đã ngủ yên. Thứ mùi ngai ngái, nồng nàn ấy, với người xa quê, chỉ cần thoáng chạm là lập tức đưa về những năm tháng xưa, thời mà ở bờ mương, góc vườn, đâu đâu cũng thấy vài bụi riềng cao đến nửa người, lá xanh đậm, thân chắc nịch.
Về đầu nguồn biên giới, men theo mấy nhánh kênh quê, tôi được gặp lại sắc vàng của bông điên điển. Loài hoa dân dã ấy tuy mỗi năm chỉ xuất hiện một lần, nhưng đã trở thành một phần trong ký ức của những ai lớn lên từ vùng lũ.
Tiết Lập thu là mốc quan trọng trong năm, đánh dấu sự chuyển mùa và mang ý nghĩa khởi đầu cho giai đoạn mới của thiên nhiên; nên làm gì trong khoảng thời gian này?
Giới chức y tế Mỹ khuyến cáo người dân nâng cao cảnh giác khi virus chikungunya, do muỗi truyền, đang tiếp tục lan rộng tại nhiều khu vực trên thế giới, bao gồm châu Á, châu Phi, châu Âu, Mỹ Latinh và khu vực Ấn Độ Dương.
Từ bìa carton và que tre, chị Nguyễn Hồng Phúc (Cà Mau) tạo mô hình nhà miền Tây sống động, gợi nhớ ký ức tuổi thơ của nhiều người.
Giống như trái quách, bình bát, mận điều,... đây cũng là loại quả dân dã gắn bó với tuổi thơ những người con sinh ra và lớn lên ở các tỉnh sông nước miền Tây.
Mắm là món đặc trưng của vùng quê Nam Bộ; có nhiều loại mắm cá quen thuộc, ngoài ăn sống, nấu lẩu…, thì mắm chưng được xem là món ăn dân dã nhưng khá “hao cơm” trong bữa cơm gia đình.
Tôi cất tiếng khóc chào đời trong nước mắt của cả gia đình tiễn mẹ tôi đi mãi sau khi sinh tôi. Khi tôi còn đỏ hỏn, bà nội đã vượt hàng ngàn cây số, ôm chiếc túi vải nhỏ lặn lội từ quê ra đón tôi về nuôi. Không có mẹ trong những năm tháng đầu đời, nhưng tôi may mắn có ông bà nội thay cha mẹ thương yêu suốt một đời.
Có những món ăn không chỉ để no lòng mà còn là sợi dây kết nối tâm hồn với miền ký ức thân thương. Với tôi, lẩu mắm miền Tây không đơn thuần là một bữa cơm mộc mạc mà là hương vị của những cơn mưa rả rích, của tình người đằm thắm và cả những buổi chiều ấm cúng bên bếp lửa quê nhà.
Tất bật nơi phố thị đông người, đôi lúc trên đường đi làm gặp những cây khoai mì mọc xanh rì bên đường, tôi nhớ quê nhà da diết và nhớ món đọt khoai mì luộc ngày xưa của mẹ. Với tôi, mùi vị đó không lẫn đâu được bởi nó gắn với tuổi thơ tôi.